Thơ Nguyên Hùng

Home NHÀ VĂN Thơ Nguyên Hùng
Thơ Nguyên Hùng

Vài nét về tác giả:

Tên thật: Nguyễn Nguyên Hùng.

Sinh năm 1955 tại Cửa Lò, Nghệ An.

Tốt nghiệp Đại học Thủy lợi Hà Nội (khóa 1973-1978).

Tốt nghiệp Tiến sĩ Công trình thủy (NCS tại Moskva, 1988-1994).

Nguyên Trưởng phòng Khoa học Kỹ thuật Công ty Tư vấn Xây dựng điện 2 (2000-2015).

Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam.

Ủy viên Ban chấp hành Hội Nhà văn Thành phố Hồ Chí Minh.

Trưởng Ban biên tập website Hội Nhà văn Thành phố Hồ Chí Minh.

Tác phẩm đã xuất bản: Cánh buồm thao thức (thơ, 2007); Sóng không từ biển (thơ, 2009); Bay về phía bão (thơ, 2013); Dấu chân lục bát (thơ, 2014); 102 mảnh ghép văn nhân (thơ chân dung văn học, 2017); 108 đoản khúc thơ (thơ, 2019); Có hơn 120 ca khúc phổ thơ, trong đó nhiều bài hát được các đài truyền hình và phát thanh… chọn làm chương trình tác giả – tác phẩm, được tham gia các chương trình ca nhạc truyền hình trực tiếp của VTV, HTV… và được các ca sĩ chọn đưa vào nhiều Albums ca nhạc…

Nhà thơ Nguyên Hùng

Nghĩa trang Trường Sơn

Khi ngã xuống

Các anh còn rất trẻ

Chưa một ngày vui

Chưa một mối tình…

    

Các anh nằm giữa núi rừng, lặng lẽ

Vai kề vai trong đội ngũ điệp trùng

Các anh nằm giữa thương đau Đất Mẹ

Bao nỗi niềm bia đá cũng rưng rưng.

30/4/2012.

    

Về thăm cha mẹ chiều mưa

Về thăm cha mẹ chiều mưa

Con mang theo cả tuổi thơ ân tình

Nén hương con khấn thần linh

Cầu mong cha mẹ yên bình cõi tiên

    

Nén hương con khấn mẹ hiền

Cầu xin cuộc sống ấm êm trong ngoài

Xin cha tháng rộng ngày dài

Bên con đều bạn không ai là thù…

    

Mưa xiên đồng vắng gió lùa

Lời thương khấn mãi vẫn chưa cạn lòng

Khôn thiêng… ngọn lửa chợt bùng

Thương cha nhớ mẹ… rưng rưng trời chiều.

    

Biển và Em

Anh lớn lên trên sóng

Nên say hoài biển xanh

Biển đưa ngàn cánh võng

Ru bồng bềnh hồn anh.

    

Em chỉ là giọt nhỏ

Giữa dòng đời lặng trôi

Mà trước em, anh ngỡ

Trước muôn trùng biển khơi.

1985

    

Tết này em có lạnh không?

Tết này em có lạnh không

Hai mươi năm vẫn mùa đông xứ người

Tuyết rơi phủ trắng đất trời

Gốc quê còn nhựa bật chồi xanh non?

     

Tiệc xuân chẳng thiếu thức ngon

Dưa cà xứ Nghệ mặn giòn có chăng

Nhớ chăng những lát cá măng

Những khoanh cá thửng cháy vàng tuổi thơ?

   

Em giờ nửa tỉnh nửa mơ

Khi mong biển đến, lúc chờ thu sang

Nhớ thương lệ ngấn hai hàng

Ướt năm dòng kẻ mênh mang nỗi niềm

    

Thương em ngày lẫn vào đêm

Thương mình từng cũng lấm lem đất người

Bảy mùa đi dưới tuyết rơi

Đủ cho ta nhớ một thời xa quê.

    

Huế và Em

Em đưa anh về thăm Huế mới

Thăm Phú Xuân, Thuận Hóa một thời

Trời Ngự Bình xanh cao vời vợi

Nước Hương Giang êm ả lững lờ trôi.

     

Thăm Đại Nội thử làm vua chốc lát

Để cả đời thư thái phận thường dân

Rời đỉnh phù du, vui niềm vui thường nhật

Được nói cười thỏa thích giữa người thân.

    

Đi thuyền rồng trên sông đêm nghe hát

Ta ngược dòng về khúc Nam Ai

Cầu Trường Tiền vắt ngang làm khuông nhạc

Mỗi bóng người qua – một nốt nhạc ngân dài.

    

Ta bên nhau suốt chiều dài đất nước

Để xuân nay dừng chiêm ngưỡng Huế xưa

Thắp nén nhang viếng tiền nhân thuở trước

Hỏi Huế bây giờ đã trẻ lại chưa?

       

Em đưa anh về thăm chốn cũ

Tìm lại tuổi xanh áo trắng phượng hồng

Em và Huế đang ngược thời thiếu nữ

Anh xin làm bến đợi phía cuối sông.

10-2011

    

Gửi dòng sông câu ví

Ta sinh ra từ một dòng sông

Sông dài rộng, con đò ngang thì bé

Đạn rít bom gầm cày nát thời thơ trẻ

Khói lửa vừa tan mỗi đứa một phương trời

     

Gặp lại nhau sông giờ khác xưa rồi

Bến đò cũ chỉ còn là ký ức

Ta bên nhau vẫn bồi hồi sóng nước

Như thuở nào canh bến đợi thuyền cha

    

Tháng năm dài sống trong cách xa

Dòng sông mẹ chảy qua từng giấc ngủ

Dù trôi đâu vẫn không vơi nhung nhớ

Thương những mái chèo sấp ngửa sớm khuya

    

Dòng sông quê bao kỷ niệm ngày qua

Là bến đậu cho ta chiều xế bóng

Xin quỳ xuống nâng niu từng con sóng

Giữ riêng mình – tìm lại tuổi thơ xưa

    

Ơi dòng sông ngọt lịm điệu đò đưa

Ơi dòng sông mặn mòi câu ví dặm

Giá mỗi chiều được về quê ngụp tắm

Giữa trong xanh da diết một cánh buồm…

8-5-2011

   

Tìm em ngược dòng sông nhớ

Anh tìm em ngược dòng sông nhớ

Tìm lại chốn xưa nơi gửi nụ hôn đầu

Tìm những ước mơ theo cánh buồm nâu

Tìm dáng em chờ thuyền cha trên bến.

     

Anh đi tìm em lần theo hương biển

Theo vị mặn mòi trong những câu ca

Tiếng sóng thầm thì thao thức bờ xa

Lời hẹn tuổi thơ ủ xanh nhẫn cỏ.

     

Anh đi tìm khi bóng ngày vừa đổ

Em gánh ước mơ theo mẹ chuyến chợ chiều

Khơi bếp lửa hồng sưởi mái tranh nghèo

Em học hát và lớn khôn từ lời ru của mẹ

    

Mấy mươi năm cuộc đời bao dâu bể

Anh và em trôi dạt mấy góc trời

Nhưng tình quê đâu thể cạn vơi

Như sông quê sóng không thôi dào dạt

    

Ngược sông nhớ tìm lại ngày đã mất

Gặp dáng em ngồi hát phía chân trời

Gió lạnh lùa và tuyết trắng cứ rơi

Má em hồng trở về thời thiếu nữ.

     

Đến Côn Đảo hôm nay

Côn Đảo xưa

Sân trại tù mấy gốc bàng cổ thụ

Là chứng nhân bao máu chảy đầu rơi

Sau bức tường những hình hài bé nhỏ

Mấy mươi năm không hề thấy mặt trời.

   

Những gốc bàng nay thành cây di sản

Tán sum suê che dịu vạn linh hồn

Giữa biển xanh chưa một lần được tắm

Để trong mơ cây hóa những cánh buồm.

    

Giấc mơ xưa đã thành hiện thực

Côn Đảo nay sừng sững một con tàu

Là tiền đồn thức canh thềm lục địa

Là chứng nhân khai mở những giếng dầu.

   

Mỗi xuân sang, xin được về Côn Đảo

Viếng anh linh hồn cốt vạn anh hùng

Nén tâm nhang đẫm hương linh chị Sáu

Cầu bình yên cho con cháu Lạc Hồng.

   

Người trồng rừng Cần Giờ

Một thời nơi đây – vùng biển chết

Bởi đạn bom và chất độc quân thù

Tàn lụi mắm bần, xác xơ sú vẹt

Đất và người bạc xám ưu tư.

    

Rồi một ngày Dân theo lời Tổ quốc

Con theo cha đi tìm hạt ươm mầm

Triệu cây non bén rễ bùn ngập nước

Một cánh rừng người mong đợi trăm năm.

    

Ba thế hệ thủy chung cùng cây đước

Cho đất này ngút ngát một màu xanh

Nắng cho điện và mưa làm ngọt nước

Nhà giữa rừng sâu một mái tranh.

    

Ươm rừng ngập mặn ngày đói khát

Mẹ gửi con thơ, vợ xa chồng

Thù lao vừa đủ phần cơm nhạt

Mà tình người sông nước mênh mông…

    

Rừng Cần Giờ đã tái sinh như thế

Không cần chờ không cần đợi trăm năm.

   

Khủng bố

Những kẻ cuồng tín bất lương

Khủng bố dân thường

Bằng không tặc

Bằng đánh bom tự sát

   

Các cường quốc

Khủng bố láng giềng

Hăm dọa thế giới vốn chẳng bình yên

Bằng bom hạt nhân

Bằng tàu sân bay

Bằng tên lửa tầm xa

   

Các chính trị gia

Trước mỗi kỳ tranh cử

Khủng bố nhau

Bằng mớ email cũ nhàu

Bằng những mẩu băng thu hình gót chân a-sin đối thủ

    

Người ngộ chữ

Khủng bố nhau

Bằng những lời mỉa mai, cay nghiệt

Ác hơn đánh bom liều chết

Nguy hiểm hơn bom hạt nhân

Bẩn thỉu hơn những đoạn băng ghi lén.

Leave a Reply

Your email address will not be published.